Tiêu đề: Bombing Fruits: Memories of the 1950s
Thân thể:
Ném bom trái cây, một thuật ngữ nghe có vẻ lạ và thậm chí kỳ lạ ngày nay. Nhưng trở lại những năm 1950 đầy biến động, việc ném bom trái cây là một thực tếBàu Cua. Hôm nay, chúng ta hãy quay trở lại thời kỳ đặc biệt đó và khám phá câu chuyện đằng sau trái cây ném bom.
Trong những năm 1950, sự phát triển nông nghiệp và kinh tế của Trung Quốc chậm chạp, và mức sống của người dân nói chung không caoChú Ếch Vương Và QUả Bóng. Vào thời điểm đó, trái cây thậm chí còn quý hơn, và chỉ có một vài người có thể thưởng thức trái cây tươi. Để cung cấp nhu cầu thị trường, chính phủ đã thực hiện một loạt các biện pháp, một trong số đó là đánh bom trái cây. Đó là một phương pháp xử lý trái cây ở nhiệt độ cao để kéo dài thời hạn sử dụng và cho phép nó vẫn tươi trong quá trình vận chuyển dài. Mặc dù phương pháp ném bom trái cây rất đơn giản, nhưng nó đóng một vai trò quan trọng vào thời điểm đó.
Vào thời đó, mỗi khi mùa chín trái cây đến, mọi người sẽ hái nhiều loại trái cây tươi và gửi chúng đến các nhà máy đặc biệt để chế biến bom. Trái cây được xử lý ở nhiệt độ cao có thể được lưu trữ trong một thời gian dài và có thể dễ dàng cung cấp cho những người sống ở vùng sâu vùng xa. Vào thời điểm đó, trái cây ném bom không chỉ là thực phẩm, mà còn là biểu tượng, tượng trưng cho sự quan tâm, nỗ lực của đất nước đối với vấn đề sinh kế của người dân.
Sự phổ biến của trái cây ném bom rất cao vào thời điểm đó. Nhiều gia đình mang ra trái cây ném bom quý giá của họ cho các ngày lễ hoặc những dịp quan trọng để chia sẻ hương vị hiếm có này với bạn bè và gia đình. Lúc bấy giờ, các em nhỏ tràn đầy mong chờ và vui mừng vì những quả bom trái cây. Nó không chỉ là một món ngon, đó là một kỷ niệm đáng trân trọng.Cổng Gatot KaCa
Với thời gian trôi qua, nền kinh tế Trung Quốc đã dần phát triển và mức sống tiếp tục được cải thiện. Trái cây tươi đang dần trở nên phổ biến hơn, và trái cây ném bom đang dần mờ dần khỏi tầm nhìn của mọi người. Ngày nay, mặc dù chúng ta có thể dễ dàng mua trái cây tươi trong siêu thị hoặc chợ, nhưng nỗi nhớ về trái cây bị ném bom sẽ không bao giờ biến mất.
Nhìn lại những thành quả ném bom của thời đại đó, chúng ta không chỉ than thở về những thay đổi của thời đại, mà còn cảm nhận được sự phát triển của đất nước và sự nỗ lực của nhân dân. Thành quả của vụ ném bom lúc bấy giờ đã chứng kiến sự kiên trì, kiên trì của người dân Trung Quốc, đồng thời cũng chứng kiến sự quan tâm, nỗ lực của đất nước đối với vấn đề sinh kế của người dân. Loại ký ức này không chỉ là một nỗi nhớ về quá khứ, mà còn là một kỳ vọng và hy vọng cho tương lai. Chúng ta hãy trân trọng những kỷ niệm của từng thời đại và cùng nhau làm việc vì một tương lai tốt đẹp hơn.